Hôm nay sau khi ăn cơm xong, mình định bụng sẽ làm ly trà trái cây mát lạnh. Vì ăn cơm chiên với tôm xào rau cải, món ăn khá dầu mỡ nên tính sẽ làm một ly trà trái cây to để giải nhiệt, trong tủ lạnh vốn còn ít dưa hấu và đào tươi nên mình định bụng sẽ làm luôn, làm y như ly trà đào trái cây của ChiZu luôn cơ; nhưng vì vào phòng thấy bên ngoài trời đang mưa, trời mưa rả rích lại lất phất buồn, nên thôi mình quyết định làm ly trà đào nóng rồi ra cửa sổ ngồi uống trà thưởng mưa vậy.
Bây giờ thì ngồi uống trà tâm sự chuyện nhân sinh.
Hôm qua mình mới chia tay bà chị xong, một người chị làm chung bên đây về Việt Nam, cũng không hẳn là chia tay vì mình chỉ nhắn tin chúc mừng, còn nhắn qua Whatsapp chứ không phải gặp mặt chia tay gì (đối với người Việt mình bên đây, nhắn tin qua Whatsapp thường chỉ là những người bạn không thân quen & ít nói chuyện). Mà nói gì thì nói chứ, với bà chị mình, nhắn tin qua Whatsapp cũng chắc là phương pháp hữu hiệu nhất rồi, vì vốn dĩ có thân hay không thân thì chị cũng không dùng mạng xã hội để liên lạc với mọi người. Mình có Whatsapp chị đơn giản vì tụi mình là đồng nghiệp, có số của chị để trao đổi thôi, chị là Team Lead của mình. Ngày chị về ra sân bay, là ngày cuối ở đây, thì mình cũng đã có cơ hội nhắn được một tin chia tay chị!
Bởi lẽ, nhân duyên gặp nhau sau này là rất khó.
Đang ngồi đợi Shopee giao hàng mà hàng lại chưa tới nữa. Mình có đặt một bộ chăn ga gối đệm mới để decor lại phòng mình, tông màu chủ đạo sẽ là màu vàng tươi; mình chưa hỏi ý cô chủ nhà nữa mà đã order một bộ giấy dán tường màu vàng óng thật ư là cute ấy rồi^^ 😂
Hôm nay lại nhận được tin nhắn từ một anh bạn, không ngờ đó lại là một lời nói dối! Mình thông thường khá nhạy cảm đối với những lời “nói dối”, nếu không nói bị cho là ghét. Mình nghĩ mọi vấn đề đều có cách giải quyết của nó, tại sao phải lựa chọn nói dối? Không có cách giải quyết này thì sẽ có cách giải quyết khác, cứ base trên sự thật mà giải quyết thôi, lúc nào cũng sẽ có một giải pháp dành riêng cho nó; chứ đã nói dối rồi thì mọi sự giải quyết đều là “giải quyết trên sự nói dối” ấy, vậy thì kết quả có được là gì?
Bình thường thì anh bạn hay có những lời excuse, đúng nghĩa chỉ là những lời excuse thôi (chỉ là những cái cớ), nhưng hôm nay thì nó lại trở thành một lời nói dối rồi.Có thể thấy, nếu chúng ta viện cớ được quá nhiều lần, thì sau này sẽ có lần trở thành “nói dối” mà không hay.
Ôi, cuối cùng thì em chăn đệm của mình đã về rồi! Vì tay nghề của mình còn xấu chứ không mình đã chụp cho các bạn xem rồi, vì tính hậu đậu nên khi khui vô tình làm rách một đường trên em ấy TT.
Tính mình hễ nằm xuống giường sau khi ăn là sẽ ngủ luôn, mà ngủ luôn như thế thì sẽ không tốt cho dạ dày, dạo này thức dậy dạ dày lúc nào cũng khó tiêu và lại khó chịu trong người. Mình bình thường ăn xong hay đi đứng hoặc vận động tầm 15 phút, đó là thói quen tốt mình đã tập được từ hồi cấp 3, đi đứng như vậy thì thấy cơ thể khoẻ và nhẹ nhõm hơn hẳn; nhưng từ khi qua Malay làm việc, môi trường không cho phép nên mình ăn xong hay ngồi vào bàn làm việc luôn, như vậy thì cơ thể rất khó chịu.
Còn về việc ngồi thẳng lưng, đã nói bao nhiêu lần rồi mà vẫn không làm được!
Nói về việc ngày 08/03, ngày mai là 08/03 rồi, chỉ mong được đi ăn beefsteak như trong hình này. Ôi, thích mê mệt cái không gian này ý.
Pampas Steakhouse at Old Malay, 66 Jln Raja Chulan, 50200 Kuala Lumpur |
0 comments