Bản thân mình là một người có làn da từng bị mụn (khá nặng) và đã chữa trị thành công. Mụn của mình chia ra làm 2 đợt: đợt đầu là vào năm 3 thời đại học; và đợt hai là năm đầu tiên khi mình sang Malaysia làm việc. Thật ra trong 3 năm học cấp 3 của mình, lúc nào mình cũng có mụn nhưng li ti không đáng kể, nên mình chỉ review mụn trong hai đợt đó thôi, và thật ra thì sau hai lần đó mình mới biết đến skincare trị mụn chứ trước đó mình cũng không quan tầm về vấn đề này.
ĐỢT MỘT: NĂM 3 ĐẠI HỌC
1. Đi bác sĩ da liễu.
2. Ăn uống khoa học.
3. Chăm da bằng các sản phẩm tự nhiên.
4. Đi ngủ sớm.
Mình thiếu uống nhiều nước :)
Kinh nghiệm mình rút ra là dù tình trạng mụn có như thế nào đi nữa thì tụi mình cũng nên đi bác sĩ da liễu trước, để kiểm tra như thế nào, sau đó thì mới tính đến các phương án chăm sóc da tiếp theo.
Nguyên nhân:
Năm đó không biết vì sao mà mình bị mụn rất nhiều, tuy mụn chỉ diễn ra trong thời gian ngắn (tầm 8 tháng; và nặng nhất là trong 3 tháng cuối) nhưng khiến mình stress rất nhiều.
- Bản thân mình nghĩ chắc do mình dùng mỹ phẩm có chứa coticord (MissWhite nắp vàng :)). Mình hay dùng một sản phẩm trị mụn trước kì kinh nguyệt, mình dùng không nhiều tuy nhiên duy trì trong một thời gian dài (kiểu trước kì kinh nguyệt mình hay bị nổi vài cục mụn ẩn to và mụn li ti nên một hai tháng mình hay lôi ra để sử dụng 01 lần; thoa tầm 4-6 ngày trước kì kinh nguyệt).
- Sản phẩm này trị thâm rất tốt và giúp lặn những nốt mụn ẩn, nên mình đã duy trì nó trong thời gian khá lâu. Sau này mình mới thấy sản phẩm này bị phụ thuộc, mình để ý thấy là khi mình dùng thì da mịn đẹp, nhưng không dùng nữa thì da lại về kết quả ban đầu. Đó là lí do vì sao mình nghĩ sản phẩm này có chưa coticord (trong sản phầm thì đương nhiên không đề cập đến thành phần này nhé :) )
- Sau một thời gian thì da mình bắt đầu nổi những nốt mụn bọc to, lúc đầu là vào kì kinh nguyệt nhưng sau dần kéo dài mãi không hết, và mụn bắt đầu nổi luôn vào những lúc không có kì kinh nguyệt.
1. Đi bác sĩ da liễu:
Sau tầm 4-5 tháng, mình bắt đầu thấy lo lắng hơn và mụn nặng hơn, mình nhờ tới sự can thiệp của gia đình. Gia đình đưa mình đi da liễu, bác sĩ kê đơn cho mình uống và loại thuốc mà bác sĩ kê có chứa thành phần Doxycycline (hầu hết khi đi trị mụn các bác sĩ đều kê loại thuốc có chứa thành phần này). Rất may là da mình hợp thuốc nên đã khỏi, mình chỉ uống thuốc trong vòng 2 tuần và mụn đã thuyên giảm rõ rệt, và chấm dứt sau đó. Bác sĩ có bảo dù hết hay không thì cũng phải tái khám, vì đặc tính của Doxycycline là như vậy, phải uống theo liều (nhưng lúc đó mình không hiểu vấn đề này, và vì mình học trong TP.HCM nên đã lười về và thôi cho qua luôn). Nên da mình hết mụn nhưng cũng không chấm dứt hẳn. Mình phải bắt đầu chăm da thì da mình mới hết sạch mụn.
2. Ăn uống khoa học:
Lúc mụn mới bắt đầu thuyên giảm, (thật sự là mình khá bị ám ảnh sau đợt mụn này), nên mình tìm mọi cách để hạn chế/ thoát khỏi làn da mụn.
Mình tập trung toàn bộ vào những gì tự nhiên.
Mình bắt đầu ăn uống sạch, chỉ ăn đồ luộc, rau xanh và canh rau, trong vòng 3 tháng liên tiếp; hạn chế dùng dầu ăn nhất có thể trong vòng 6-8 tháng (thỉnh thoảng mình có đi ăn ngoài và đồ ăn có chứa dầu mỡ, nhưng rất ít - tầm 5-7 lần/06 tháng). Không phải là mình đam mê gì với những món ăn này nhưng bắt đầu ăn một thời gian thì mình quen được (mất tầm 2-3 tuần để mình quen), sau đó thì cứ tập ăn dần. Và thêm một điều là mình cảm thấy cơ thể nhẹ nhõm, thoải mái hẳn nên mình quyết định duy trì.
3. Chu trình skincare:
4. Đi ngủ sớm:
- Mình ngủ hằng ngày vào lúc 8h tối.
Mình uống thiếu nước :)
Trị thâm:Duy trì chế độ như vậy trong vòng 6 tháng thì da mặt mình đã hết mụn và mịn màng hơn. Có lẽ trong quá trình trị mụn mình có đắp cà chua nên da mình không bị để lại thâm mụn, hoặc có để lại nhưng rất ít và phai dần theo thời gian (mình có dùng dầu dừa thỉnh thoảng nên da mặt mình cũng giảm vết thâm).
link: ...
0 comments